Vu Lan- Báo Hiếu
A. DẪN NHẬP
“Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ cha công dưỡng dục
Mùa Báo Hiếu bùi ngùi thương mẹ đức cù lao.”
Mỗi năm khi những làn gió thu se lạnh thổi về, báo hiệu một mùa Vu Lan nữa lại đến, lòng người con Phật bỗng bùi ngùi nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của hai đấng sanh thành. Một thứ công ơn sâu nặng mà ngôn từ chẳng làm sao diễn tả hết được. Bởi lẽ, ở đó không có sự cho đi và đòi lại, tất cả đều trôi chảy hồn nhiên, không có gì ngưng đọng để người cho và kẻ nhận phải lưỡng lự, ngập ngừng, hay tín toan, do dự. Phật dạy: “Trên thế gian này chẳng có thứ ân nghĩa nào sánh bằng ân nghĩa ấy”.
“Ân cha lành cao như núi thái,
Nghĩa mẹ hiền sâu tợ biển khơi,
Dù cho dâng trọn cuộc đời,
Cũng không trả hết ân người sinh ta.”
“Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ cha công dưỡng dục
Mùa Báo Hiếu bùi ngùi thương mẹ đức cù lao.”
Mỗi năm khi những làn gió thu se lạnh thổi về, báo hiệu một mùa Vu Lan nữa lại đến, lòng người con Phật bỗng bùi ngùi nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của hai đấng sanh thành. Một thứ công ơn sâu nặng mà ngôn từ chẳng làm sao diễn tả hết được. Bởi lẽ, ở đó không có sự cho đi và đòi lại, tất cả đều trôi chảy hồn nhiên, không có gì ngưng đọng để người cho và kẻ nhận phải lưỡng lự, ngập ngừng, hay tín toan, do dự. Phật dạy: “Trên thế gian này chẳng có thứ ân nghĩa nào sánh bằng ân nghĩa ấy”.
“Ân cha lành cao như núi thái,
Nghĩa mẹ hiền sâu tợ biển khơi,
Dù cho dâng trọn cuộc đời,
Cũng không trả hết ân người sinh ta.”
Nội dung: Vu Lan- Báo Hiếu
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Download

Chủ đề:
Bình luận(0)